12 năm tuổi học trò đã đọng lại trong mỗi chúng ta không ít những kỷ niệm về thầy cô bạn bè. Những kỷ niệm ấy chắc hẳn buồn có, vui cũng có và đặc biệt là mỗi dịp đầu thu ngày 20/11 dịp mà mỗi chúng ta nô nức tri ân người đã dìu dắt chúng ta những năm tháng ấy. 17 bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác của học sinh dưới đây sẽ là lười chúc đầy ý nghĩa gửi tới các thầy cô nhân dịp 20/11 năm nay.
Tham khảo nhanh các mục chính
‘Công ơn dạy dỗ’ là bài thơ về thầy cô tự sáng tác của các bạn học sinh luôn khắc ghi những công ơn của người lái đó thầm nặng đưa những thế hệ học sinh qua sông. Bài thơ như sau:
Tháng mười một đông bắt đầu se lạnh
Gió đầu mùa đẩy mạnh tiễn thu đi
Ôi cái ngày nhà giáo vẫn khắc ghi
Sao quên được trò ghì ơn nghĩa đó.
Xa trường cũ dù lâu rồi vẫn nhớ
Lời thầy cô còn muôn thuở trong tim
Ủ giấc mơ , trò mải miết lặng im
Chưa từng nghĩ sẽ tìm thăm trường cũ .
Cô nâng niu dạy trò từng nét chữ
Như mẹ hiền nâng giữ đứa con yêu
Thầy ân cần giảng dạy biết bao điều
” Đạo làm người ” sao kêu trò quên được.
Thầy cô hỡi ! Dù dòng đời xuôi ngược
” Người lái đò” vẫn mãi lướt trên sông
Và mãi hoài che chắn những cơn giông
Vì trò quyết gian nan không quản ngại.
Mặc trò có luôn ham chơi , khờ dại
Thầy cô càng cố nhẫn nại khuyên răn
Suốt một đời chèo chở những gian truân
Cười rạng rỡ , mặc chân người mỏi mệt .
Trò nhiều vậy sao thầy cô nhớ hết
Trò chẳng buồn , trò biết thầy cô ơi
Giờ đây trò đang rảo bước muôn nơi
Lòng mãi nhớ về nơi mình từng sống.
Hiến chương đến trò càng thêm khát vọng
Ước thầy cô luôn sống mãi thọ trường
Luôn an bình mạnh khỏe ấm tình thương
Để tô vẽ những con đường em bước
Ngày nhà giáo trò nơi xa thầm ước
Muốn về thăm hay được tặng chút quà
Thương thầy cô vất vả chẳng nề hà
Ơn nghĩa nặng thiết tha trò mãi giữ.
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi…
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…
Bài thơ ‘Nhớ ơn thầy cô’ là bài thơ 20-11 tự sáng tác của các em học sinh gửi đến người thầy, người cô của mình. Bài thơ nói lên lời cảm ơn chân thành của học trò với thầy cô – những người đã nuôi dưỡng, chắp cánh ước mơ cho học sinh để những ước mơ đó được bay cao, bay xa hơn.
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Năm tháng nuôi trồng những ước mơ
Công lao xây thành vui mộng lắm
Ân đức trao dành các em thơ
Cô Thầy cho ta nhưng ước mơ
Dẫn nối đưa đường mọi tuổi thơ
Mãi mãi trong tâm ghi nhớ nhé
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Tên vàng hai tiếng gọi Thầy Cô
Cả đời răn dậy các em thơ
Lời dạy ghi lòng sao chép nhớ
Câu răn khắc dạ mãi không mờ
Bảng đen lưu lại muôn điều tốt
Phấn trắng trao đời vạn ước mơ
Công ơn ghi tạc muôn đời nhớ
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô.
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Công Cha ,Nghĩa Mẹ , Ơn Thầy
Lời ru bay bổng tự ngày ấu thơ
Thầy cầm tay viết i tờ
Dạy con đạo lý sống cho ra người…
Đường đời cực lắm Thầy ơi
Từ trang sách bước ra đời khó ghê
Quanh co ,khúc khuỷu , gồ ghề…
Nghĩa nhân lẫn lộn , bộn bề vàng thau…
Người ta vẫn cứ dạy nhau
Ơn cha , ơn mẹ , công đầu thầy cô
Phải chăng bọn trẻ giờ hư
Hay niềm tin mất đi như lòng người?
Lời ru sao thấy chơi vơi
Lời cha khó lọt giữa đời thực hư
Lời thầy cô bỗng mơ hồ
Như truyện cổ tích ngày xưa lâu rồi
Thầy cô cũng chỉ là người
Phải mưu sinh giữa cuộc đời trầm luân
Dẫu ” sâu bỏ rầu nồi canh “
Vẫn không hoen nổi thanh danh thầy, trò
Một đời cần mẫn chở đò
Đưa bao thế hệ tới bờ tương lai
” Nửa chữ cũng vẫn là thầy “
Lời ông cha dạy có sai bao giờ
Dẫu đời chưa đẹp như mơ
Tình thầy cô với học trò bền lâu
Tóc con giờ đã bạc màu
Lại ru cháu cũng từ câu ơn Thầy…
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.”
Lời ca văng vẳng đâu đây
Nồng thơm hương sữa dâng đầy khát khao
Dù cho xa mãi phương nào
Ân tình thầy dạy làm sao quên lời.
Dù cho đi bốn phương trời
Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên.
Một đời ghi nhớ dạy răn
Điều hay lẽ phải, đã ăn vào lòng,
Dù rằng đi dặm đường đời
Vẫn còn văng vẳng bao lời thầy cô,
Xin cho gửi chút đôi lời
Chúc thầy cô khỏe, trọn đời an khang.
>>>Xem thêm: Những bài hát về ngày 20-11 của thiếu nhi được yêu thích nhất
Ước gặp thầy cũ trường xưa
Nắm tay thật chặc cười đùa thật vui
Kể lại cảm xúc bùi ngùi
Nhắc về kỷ niệm tới lui mượn bài
Cái thời ngớ ngẩn không phai
Thầy nhìn gương mặt biết ngay học trò
Lười biếng ẩn chứa nỗi lo
Loay hoay bối rối vòng vo trả lời
Cho xơi điểm bảy nhớ đời
Hạ trung bình cộng buồn ơi cuối kỳ
Những lúc cắp sách đi thi
câu cuối khó quá ngồi lì trầm ngâm
Chờ khi cả lớp tan tầm
Nhờ thầy hướng dẫn mới an tâm về
Con toán một thời đam mơ
Làm em nhớ mãi viết thơ tặng thầy
Tuổi thơ sáng sáng đến trường
Thầy cô dạy bảo, học đường ê a
Nào là học múa học ca
Học vầng học chữ, học cả tình thương
Thầy cô dìu dắt trăm đường
Dạy cho trò nhỏ con đường tiến thân.
Rồi khi em xa mái trường
Dạt dào cảm xúc, ngôi trường thân yêu
Xa thầy xa cô mến yêu
Xa cây phượng vĩ bao nhiêu tháng ngày
Nơi em vui chơi chốn này
Bóng cây che mát những ngày xa xưa.
Hôm nay em đến nơi đây
Tìm về trường cũ thăm thầy với cô,
Hàng cây vẫy lá gọi chào
Sân trường vẫn rộn, ồn ào học sinh
Thầy cô vẫn luôn nhiệt tình
Mãi mang tâm huyết hết mình nhân văn.
Em vui mừng chào thầy cô
Mừng ngày nhà giáo, mến cô quý thầy
Vui như thời học nơi này
Còn nghe lời dạy, điều hay mỗi ngày
Ước ao mai lớn sau này
Tiếp bước nghề giáo làm thầy làm cô.
Suốt một đời đưa đón khách qua sông…
Ai còn nhớ người lái đò thầm lặng?
Vẫn ngược xuôi, dù gió mưa hay nắng!
Tiễn người đi… biền biệt chẳng về thăm?.
Vẫn lặng lẽ, bằng tất cả cái tâm…
Vì sự nghiệp trồng người đầy cao cả!
Đôi dòng thơ, thay cho lời cảm tạ…
Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe bình an.
Mong thầy cô… luôn hạnh phúc ngập tràn…
Nghĩa thầy trò suốt đời ghi khắc mãi!
Sau bao năm con trở về tìm lại…
Bến sông đây, người đưa đò giờ đâu?.
Dẫu thời gian… có làm bạc mái đầu…
Tình thầy trò chẳng bao giờ phai nhạt!
Bỗng trong lòng một nỗi buồn man mác,
Thầy cô đâu giữa trăm vạn nẻo đường?.
Phấn bảng miệt mài chai ngón tay
Giảng đường dấu tích bước chân thầy
Lên lớp tháng ngày hao trí lực
Lắng nghe giây phút sức giảm suy
Đò ngang đưa đón mong gặp lại
Bến cũ chần chừ muốn đổi thay
Qua sông vạn nẻo trò bươi chải
Bạc tóc tha phương nhớ cô thầy
Bến đậu ngàn năm trải nghĩa thầy
Bao đời gọi trẻ ý vàng xây
Bền tâm vững dạ thuyền nhân đẩy
Biển sắc rừng hương chữ đạo vầy
Bện ngữ chân thành cho kẻ lấy
Ban lời thiện chí để người gây
Bàn tay vẽ thắm điều răn dậy
Bảng phấn hằn in dưỡng mộng đầy
Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công Thầy ơn Cô
Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy Cô nào có trông mong
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn..
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong Trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy Cô vẫn dạy trò cưng của mình
Đến đi từng đứa học sinh
Ai quên ai nhớ ai nhìn Thầy Cô..
“Qua Sông thì phải lụy Đò”
Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa Học Trò.
Cúi đầu xin lỗi Thầy Cô
Lâu rồi con cũng quên Đò từng đưa
Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn..
Chúc mừng thầy cô ở gần xa
Niềm vui tràn ngập khắp mọi nhà
Tình cảm thầy trò nhiều thương mến
Ấm lòng đón nhận những bó hoa
Vinh danh cao quý sự nghiệp thầy
Tận tình giảng dạy sống thẳng ngay
Gian nan nếm trải tâm vẫn sáng
Vất vả không buông sự nghiệp này
Khó khăn gian khổ không nề hà
Chông gai thách thức vẫn vượt qua
Cao quý hơn mọi nghề cao quý
Chính là nghề giáo ở nước ta
Tài năng cống hiến bấy lâu nay
Công lao trời bể của cô thầy
Giáo dục thành công bao thế hệ
Rạng rỡ non sông đất nước này./.
Những người đi bắc nhịp cầu
Đưa bao thế hệ đi vào văn minh
Tâm tư mang nặng nghĩa tình
Thầy cô thương mến bóng hình còn in
Vùng quê hiếu học Đức linh
Có bao hoa trái sản sinh đức tài
Hướng về điểm sáng tương lai
Tiếp nhiều thé hệ nối dài ước mơ
Bay cao xa đến bến bờ
Quê hương đất nước mong chờ tuổi xuân
Thầy cô chấp cánh, căng buồm
Tuổi xuân thẳng tiến vào vùng ước mơ
Em nhớ mãi thầy cô nghĩa nặng
Đôi vai oằn lẳng lặng chiều nao
Cất lên tiếng nói ngọt ngào
Đang dìu dắt những ước ao học trò.
Nhiều lúc thấy sầu lo trong dạ
Bởi thầy cô vất vả một đời
Không hề bỏ trẻ chơi vơi
Dù luôn khó nhọc vẫn cười sướng vui.
Chỉ mong được đẩy lùi cực khổ
Cho cô thầy bớt đỡ mệt hơn
An nhiên tự tại cõi hồn
Ơn người khắc giữ tim con mỗi ngày.
Giữ lại nét thơ ngây đã cũ
Dưới mái trường đã phủ rong rêu
Gợi ta suy nghĩ bao điều
Cô thầy là những tình yêu vô bờ.
Trên đây là 17 bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác, hy vọng rằng đây là món quà đầy ý nghĩa của tôi, của bạn dâng lên thầy cô những người lái đò thầm lặng dìu dắt biết bao thế hệ học sinh đến được bến bờ tri thức.
Theo Trường Cao đẳng Y tế Nha Trang tổng hợp
Năm 2024, Trường Cao đẳng Y Dược Sài Gòn thông báo xét tuyển bằng học…
Để thí sinh có thể đăng ký xét tuyển Cao đẳng Y Dược năm 2024…
Điều dưỡng là một trong những chuyên ngành quan trọng trong hệ thống ngành Y…
Lê Quý Đôn là vị quan thời Lê Trung Hưng và được mệnh danh là…
Nhà giáo Đàm Lê Đức là ai? Tiểu sử và cuộc đời của nhà giáo…
Ngày Nhà giáo Hàn Quốc là một trong những ngày lễ kỷ niệm tại đất…